4 Nghiệp Theo Tuần Tự Cho Quả

Thường-hành ác-nghiệp

By Nền Tảng Phật Giáo

April 25, 2015

1- Thường-hành ác-nghiệp

 

Người thường tạo ác-nghiệp bằng thân, bằng khẩu, bằng ý hằng ngày để nuôi mạng hoặc không phải để nuôi

mạng, ác-nghiệp ấy gọi là thường-hành ác-nghiệp.

 

Ví dụ: Người dân chài làm nghề đánh cá, người làm nghề giết gà, giết vịt, giết heo, giết bò… để bán thịt; người buôn bán rượu và các chất say, người buôn bán các loại thuốc sát hại sinh vật, v.v… là những người hằng ngày thường tạo ác-nghiệp bằng thân, bằng khẩu, bằng ý.

 

Đó là thường-hành ác-nghiệp.

 

* Hay một trường hợp đặc biệt khác: Người nào đã tạo ác-nghiệp nào đó, tuy chỉ có một lần, nhưng ác-nghiệp cứ ám ảnh trong tâm của người ấy, làm cho tâm của người ấy luôn luôn hối hận, nóng nảy, khổ tâm.

 

Đó cũng là thường-hành ác-nghiệp.

 

Nếu một người không có trong-yếu ác-nghiệp trọng-tội cũng không có cận-tử ác-nghiệp trong lúc lâm chung, người ấy sau khi chết, thì chắc chắn thường-hành ác-nghiệp có quyền ưu tiên, có cơ hội ưu tiên cho quả trong thời-kỳ tái-sinh kiếp sau (paṭisandhikāla) trong cõi ác-giới (địa-ngục, a-su-ra, ngạ-quỷ, súc-sinh), chịu quả khổ của ác-nghiệp ấy trong cõi ác-giới ấy, cho đến khi mãn quả của ác-nghiệp ấy.