Uống rượu và các chất-say thuộc về ác-nghiệp nào?
Uống rượu và các chất-say là 1 điều giới cấm trong ngũ-giới, bát-giới uposathasīla, cửu-giới uposathasīla v.v…. mà trong 10 ác-nghiệp này, uống rượu và các chất-say không có tên gọi 1 ác-nghiệp riêng biệt như những ác-nghiệp khác. Vì sao vậy?
Uống rượu và các chất-say chắc chắn thuộc về ác-nghiệp, nhưng ác-nghiệp này có tính chất bất định, nên không có tên gọi ác-nghiệp riêng biệt.
Bởi vì ác-nghiệp uống rượu và các chất-say này tùy thuộc vào ác-nghiệp nào mà nó liên quan, thì nó có tên gọi chung với ác-nghiệp ấy.
Xét trong những trường hợp sau:
* Trường hợp người nào phạm điều giới uống rượu và các chất-say để thoả mản cơn thèm muốn thưởng thức đối-tượng vị của rượu hoặc chất say, rồi say túy lúy, hoàn toàn không còn biết mình, nằm ngủ cho đến khi tỉnh say. Như vậy, người ấy ghép vào ác-nghiệp tà-dâm.
Trong điều giới tà-dâm có danh từ kāmesumicchācāra là hành bất chánh trong ngũ-dục nghĩa là hành-dâm bất chánh với người không phải là vợ, là chồng của mình.
Ngũ-dục là sắc-dục, thanh-dục, hương-dục, vị-dục, xúc-dục.
* Người phạm điều giới tà-dâm để thoả mản tâm tham muốn thưởng thức đối-tượng ngũ-dục trong thân người khác phái.
* Người phạm điều giới uống rượu và các chất-say để thoả mản cơn thèm muốn thưởng thức ngũ-dục đó là đối-tượng vị, đối-tượng hương của chất rượu hoặc chất-say, cũng như người phạm giới tà-dâm tạo ác-nghiệp tà-dâm để thoả mản tâm tham muốn thưởng thức đối-tượng ngũ-dục trong thân của người khác phái, nên 2 điều giới này có đối-tượng tương tự với nhau.
Cho nên, người phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp tà-dâm.
* Trường hợp một người vốn có tính nhút nhát, biết hổ thẹn tội-lỗi, biết ghê sợ tội-lỗi, không dám làm mọi ác-nghiệp. Khi người ấy uống rượu hoặc chất say vào, phạm điều giới uống rượu và các chất-say. Chất rượu hoặc chất-say kích thích tâm tham, sân, si, người ấy trở nên người hung hăng, bạo dạn, liều lĩnh không còn biết hổ thẹn tội-lỗi, không còn biết ghê sợ tội-lỗi, dám tạo 10 ác-nghiệp.
Người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi say sưa không còn biết hổ thẹn tội-lỗi, không còn biết ghê sợ tội-lỗi, dám tạo ác-nghiệp nào, thì người phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp ấy.
* Nếu như người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp sát-sinh thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp sát-sinh.
Tương tự như vậy, * nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp trộm-cắp thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp trộm-cắp.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp tà-dâm thì phạm điều giới uống rượu,các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp tà-dâm.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp nói-dối, thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp nói-dối.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp nói lời chia rẽ thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp nói lời chia rẽ.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp nói lời thô-tục (chửi rủa, mắng nhiếc) thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp nói lời thô-tục.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tạo ác-nghiệp nói lời vô ích, thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp nói lời vô ích.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tâm nghĩ tham lam của cải của người khác thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp tham lam của cải của người khác.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi tâm nghĩ thù oán người khác thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp thù oán người khác.
* Nếu người phạm điều giới uống rượu và các chất-say, rồi phát sinh tà-kiến thấy sai chấp lầm thì phạm điều giới uống rượu và các chất-say được ghép chung vào ác-nghiệp tà-kiến thấy sai chấp lầm.
Vì vậy, uống rượu và các chất-say là nhân tạo 10 ác-nghiệp. Cho nên, uống rượu và các chất-say thuộc về ác-nghiệp bất-định, nên không chế định ra 1 ác-nghiệp riêng biệt nào.
Thật vậy, Ngài Trưởng-lão Ānanda (lớp người hậu sinh) biên soạn bộ Mūlaṭīkā giải rằng:
“Tassa sabhāgattena micchācāre, upakārakattena dasasu pi kammapathesu anuppaveso hoti.”
Sự uống rượu và các chất say này được ghép chung vào ác-nghiệp tà-dâm, bởi vì nó có đối tượng tương tự với tà-dâm. Và sự uống rượu và các chất say cũng được ghép chung vào trong 10 ác-nghiệp, bởi vì nó là nhân tạo 10 ác-nghiệp.
Tính Chất Nghiêm Trọng Của Người Phạm Điều Giới Uống rượu Và Các Chất-say
Người đã phạm điều giới uống rượu và các chất-say, có thể dám làm mọi ác-nghiệp nghiêm trọng:
Khi người nào uống rượu lên cơn say thì người ấy không còn tự chủ, trở nên người hung hăng, tàn bạo, không còn biết hổ thẹn tội-lỗi, không còn biết ghê sợ tội-lỗi, dám làm mọi ác-nghiệp nghiêm trọng mà lúc tỉnh không dám làm.
Khi người nào thường dùng các chất-say như thuốc- phiện, ma-túy, cần-sa, v.v…trở thành bệnh nghiện nặng, đến khi người ấy lên cơn thèm khát các chất-say ấy mà không có sẵn, khiến cho người ấy lên cơn điên loạn, dám làm mọi ác-nghiệp trọng-tội mà lúc tỉnh không dám làm.
Như vậy, người phạm điều giới uống rượu và các chất-say là nguyên nhân dẫn đến tạo mọi ác-nghiệp nghiêm trọng, có nguy hại trong kiếp hiện-tại và nhiều kiếp vị-lai.
Trong Chú-giải Suttanipātaṭṭhakathā, giải về tội-lỗi của sự uống rượu và các chất-say như sau:
“Yasmā pana majjapāyī atthaṃ na jānāti, dhammaṃ na jānāti, mātupi antarāyaṃ karoti, pitupi Buddha-paccekabuddhatathāgatasāvakānampi antarayam karoti, diṭṭhadhamme ca garahaṃ samparāye ca duggatiṃ aparāpariyāye ummādaṃ pāpuṇāti.”
Người thường uống rượu và các chất-say, không biết quả, không biết nhân, gây ra sự tai-hại đến với sinh-mạng của cha mẹ, Đức-Phật, Đức-Phật Độc-Giác, các hàng thanh-văn đệ-tử của Như-Lai. Trong kiếp hiện tại, người uống rượu và các chất-say thường bị chư thiện-trí chê trách.
Người ấy sau khi chết, ác-nghiệp ấy cho quả tái sinh trong cõi ác-giới là địa-ngục, a-su-ra, ngạ-quỷ, súc-sinh, đến khi mãn quả của ác-nghiệp trong cõi ác-giới, do nhờ dục-giới thiện-nghiệp khác cho quả tái sinh làm người, người ấy sẽ là người mất trí, người điên cuồng.
Và Ngài Trưởng-lão Mahābuddhaghosa dạy về tội-lỗi của sự uống rượu và các chất-say là nhân sinh sự dể duôi (thất niệm) trong mọi thiện pháp, dám tạo mọi ác- pháp, có tội-lỗi lớn như sau:
“Apicettha surāmerayamajjappamādaṭṭhānameva mahāsāvajjaṃ na tathā pāṇātipātādayo, kasmā manussa-
bhūtassapi ummattakabhavasaṃvattanena ariyadham-mantarāya karaṇato.”
Sự thật, trong ngũ-giới ấy, phạm điều giới uống rượu và các chất-say là nhân sinh sự dể duôi (thất niệm) trong mọi thiện-pháp, có tội-lỗi lớn hơn phạm 4 giới còn lại là điều giới sát-sinh, điều giới trộm-cắp, điều giới tà-dâm, điều giới nói-dối, bởi vì phạm 4 điều giới này gây hậu quả ít nghiêm trọng hơn là phạm điều giới uống rượu và các chất-say.
Phạm điều giới uống rượu và các chất-say này còn là nhân làm cho người ấy mắc phải bệnh điên, mất trí, làm nguy hại cho sự chứng ngộ chân lý tứ Thánh-đế, chứng đắc Thánh-đạo, Thánh-quả, Niết-bàn.