Nghiệp nào chắc chắn cho quả tái-sinh kiếp-kế-tiếp?
Ác-nghiệp cho quả tái sinh kiếp-kế-tiếp.
Trong tất cả mọi ác-nghiệp thì chỉ có trọng-yếu ác-nghiệp (akusala garukakamma) là ác-nghiệp chắc chắn cho quả tái-sinh kiếp-kế-tiếp (kiếp thứ nhì) mà thôi.
Trọng-yếu ác-nghiệp có 2 loại đó là ác-nghiệp tà-kiến cố-định và ác-nghiệp vô-gián trọng-tội.
Trong 2 loại trọng-yếu ác-nghiệp này. Người nào có ác-nghiệp tà-kiến cố-định là ác-nghiệp hoàn toàn không tin nghiệp và quả của nghiệp, có tà-kiến chấp-thủ vững chắc, không chịu từ bỏ cho đến lúc lâm chung, người ấy sau khi chết, chắc chắn ác-nghiệp tà-kiến cố-định có quyền ưu tiên, có cơ hội ưu tiên cho quả trong thời-kỳ tái-sinh kiếp-kế-tiếp (paṭisandhikāla) trong cõi đại-địa-ngục Avīci, chịu quả khổ của ác-nghiệp ấy trong đại-địa-ngục này suốt thời gian lâu dài nhiều đại-kiếp trái đất.
Nếu người nào không có ác-nghiệp tà-kiến cố-định mà có ác-nghiệp vô-gián trọng-tội là giết mẹ, giết cha, giết bậc Thánh-A-ra-hán, làm bầm máu bàn chân của Đức-Phật, chia rẽ chư tỳ-khưu-Tăng, dù phạm 1 trong 5 ác-nghiệp vô-gián trọng-tội này, người ấy sau khi chết, thì chắc chắn ác-nghiệp vô-gián trọng-tội này có quyền ưu tiên, có cơ hội ưu tiên cho quả trong thời-kỳ tái-sinh kiếp-kế-tiếp (paṭisandhikāla) trong cõi đại-địa-ngục Avīci, chịu quả khổ của ác-nghiệp ấy trong đại-địa-ngục này suốt thời gian lâu dài nhiều đại-kiếp trái đất, cho đến khi mãn quả của ác-nghiệp ấy, mới thoát ra khỏi cõi địa-ngục được.
Hai loại trọng-yếu ác-nghiệp này chính là upapajja-vedanīyakamma: hậu-kiếp quả-nghiệp đó là ác-nghiệp cho quả tái-sinh kiếp-kế-tiếp,(kiếp thứ nhì) liền sau khi kiếp-hiện-tại thứ nhất chấm dứt (chết).
Ngoài 2 loại trọng-yếu ác-nghiệp này ra, còn lại các ác-nghiệp khác, người ấy sau khi chết, nếu ác-nghiệp nào có cơ hội, thì ác-nghiệp ấy cho quả trong thời-kỳ tái-sinh kiếp-kế-tiếp (paṭisandhikāla) trong cõi ác-giới là cõi địa-ngục hoặc cõi a-su-ra hoặc cõi ngạ-quỷ hoặc cõi súc-sinh tùy theo năng-lực quả của ác-nghiệp ấy.