Bài Kinh Dạy Về Nghiệp
* Kinh Cūḷakammavibhaṅgasutta
* Tích cậu Subha
Cậu Subha là con trai của phú-hộ Todeyya trong kinh-thành Sāvatthī. Phú-hộ Todeyya có của cải nhiều đến 87 koṭi (870 triệu), nhưng ông nổi tiếng là người keo kiệt bủn xỉn trong của cải tài sản của mình. Tuy ông được sinh ra trong thời kỳ Đức-Phật Gotama xuất hiện trên thế gian, nhưng ông không từng làm phước-thiện bố-thí cúng dường đến Đức-Phật dù chỉ là một muỗng cháo, một vá cơm.
Đến lúc lâm chung, ông phú-hộ Todeyya có tham-tâm luyến tiếc của cải tài sản ấy, cho nên sau khi ông phú-hộ chết, ác-nghiệp ấy cho quả tái-sinh làm con chó trong nhà của ông. Con chó được cậu Subha hết mực thương yêu, hễ cậu dùng món ăn nào thì nó cũng được ăn món ăn ấy, nó còn được cậu bồng ẵm cho nằm trên giường sang trọng.
Canh chót đêm ấy, sau khi xả đại bi định, Đức-Thế-Tôn xem xét chúng-sinh nên tế độ, thì thấy con chó trong nhà công tử Subha. Đức-Phật xem xét thấy rõ biết rõ con chó ấy vốn tiền kiếp của nó là ông phú-hộ Todeyya, khi lâm chung ông có tham-tâm luyến tiếc của cải tài sản, cho nên sau khi ông chết, ác-nghiệp ấy cho quả tái-sinh làm con chó trong nhà của ông.
Buổi sáng ngày hôm sau, Đức-Thế-Tôn đi khất thực đến đứng trước biệt thự của cậu Subha. Nhìn thấy Đức-Thế-Tôn, con chó chạy ra sủa. Khi ấy, Đức-Thế-Tôn gọi nó là Todeyya, tên tiền kiếp của nó, nó tủi phận chạy vào nhà nằm trên đống tro bên cạnh bếp lò.
Đó là nguyên nhân khiến cậu Subha tìm đến gặp Đức-Thế-Tôn vấn đạo.
Sau khi lắng nghe Đức-Thế-Tôn giải đáp những điều thắc mắc của mình, cậu Subha phát sinh đức tin trong sạch nơi Tam-bảo: Đức-Phật-bảo, Đức-Pháp-bảo, Đức-Tăng-bảo, rồi xin thọ phép quy y Tam-bảo. Còn con chó sau khi chết, ác-nghiệp lại cho quả tái-sinh trong cõi đại địa ngục Avīci.